Miêu Thu Văn cũng âm thầm buồn bực, vốn dĩ muốn tới Lâm An với Ngô Vinh và Ngô Tương trước, không ngờ Ngô Vinh lại nhân việc hôn sự của Ngô Đạt nên lại ở nhà. Nàng ta cũng không tiện nói Ngô Vinh gì cả chỉ có thể tự suy nghĩ linh tinh thôi.
Sau khi Viên thị về, hai người Ngô Lưu thị và Chung thị cũng ít đi. Vốn dĩ Ngô Lưu thị chỉ thích mỗi Ngô Từ Nhu, những đứa con trai con dâu khác đối với bà ta đều không là gì cả. Thế nên mỗi ngày Dư Dung tới chỗ Ngô lão thái thái ăn sáng rồi nói chuyện xong thì cùng về phòng với Ngô Liên Nhu, giúp tiểu cô may y phục hoặc dệt vải...
“Chỗ ta có mấy quyển sách của ca ca muội để lại cho ta đọc, muội cầm lấy tập đọc chút nhé.” Dư Dung cười nói.
Sách của Ngô Tương rất nhiều. Một số sách kì lạ, loại sách mà chỉ được một số ít người tiếp nhận như nói về chuyển cổ hoặc thức ăn ngon hoàn toàn không hề rẻ, Ngô Tương đều để lại cho Dư Dung hết. Ngô Liên Nhu cũng là một cô gái cực kì biết sinh hoạt. Quần áo của nàng ta nửa cũ nửa mới, một vài chỗ được chèn một bông hoa đỏ hoặc mang theo một sợi dây thắt lưng ở quanh eo. Nàng ta nhìn thấy Dư Dung bận rộn làm y phục còn đấm bóp vai giúp Dư Dung, đúng là một tiểu cô nương cực kì biết xem xét tình thế.
“Tam thiếu nãi nãi, nãi nãi chúng em mời ngài qua đó ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây