Hắn vẫn thật cảm động. Lúc trước Quý Nhi cũng không biết hầu hạ hắn thế nào, chỉ đưa hắn lên giường là xong, nhưng bây giờ nương tử lại chăm sóc hắn từng li từng tí thế này.
“Mau thay quần áo trong đi. Ta còn bảo bà tử chuyện giặt giũ quần áo đặc biệt giặt kĩ một chút, chắc chắn khi chạm vào da thịt sẽ thoải mái hơn.” Dư Dung lau tay lau mặt giúp hắn rồi bảo hắn nhanh thay quần áo đi. Nàng còn muốn ngủ một giấc thật ngon nữa.
Ngô Tương thay quần áo xong rồi mới lên giường, Dư Dung vừa lên giường đã ngủ rồi. Ngô Tương nhìn ngắm dung nhan khi ngủ của Dư Dung, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng một cái. Lòng hắn đột nhiên được lấp đầy, lấy vợ đại khái là khiến cho bản thân mình có một nơi ấm áp mãi mãi.
Buổi sáng hai người thức dậy, Ngô Tương nói buổi chiều phải đi Lâm An. Buổi sáng Dư Dung ăn sáng chỗ Ngô lão thái thái xong thì bắt đầu chuẩn bị hành lý.
“Ta thấy mấy bộ quần áo này mặc vào thật sự dày dặn nên mang theo nhé. Hơn nữa bên trong toàn là lông sóc bên trên có thể mặc ít một chút, chàng thấy thế nào?” Dư Dung hỏi. Người đàn ông của nàng quả thật xuất chúng, nên ăn vận đẹp đẽ một chút. Nàng không giống người khác, sợ đàn ông ăn vận đẹp đẽ sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt, thu ong hút bướm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây