Khi ăn cơm thì nam nữ ăn riêng. Đừng nói con dâu mới, tới cả Ngô Lưu thị cũng phải đứng hầu hạ bên cạnh lão thái thái một lát rồi mới đưa Dư Dung tới bàn khác ăn cơm. Chỉ có đám cô nương mới có thể được ăn cơm cùng với Ngô lão thái thái thôi. Dư Dung đi tới một cái bàn khác cũng không dám ngồi, mặc dù Ngô Lưu thị không thích hai cô con dâu nhưng cũng không chà đạp, chỉ nói: “Các con cũng ngồi xuống ăn đi.”
Lúc này, Dư Dung mới dám ngồi xuống ăn một bữa cơm chẳng biết hương vị gì. Thức ăn sáng được làm rất phong phú, có bánh bao, màn thầu, bánh quẩy, vằn thắn, tổng cộng Dư Dung chỉ ăn một bát vằn thắn. Miêu thị ngồi ở bên cạnh chỉ ăn nửa cái màn thầu đã dừng tay rồi. Tiền thị vẫn bận rộn không ngừng, vừa đặt bát xuống đã có quản sự tới tìm Tiền thị có việc. Tiền thị vừa đặt cái bát xuống đã lập tức căn dặn.
Ngô lão thái thái đặt bát xuống, mọi người cũng đặt theo. Chung thị và Ngô Lưu thị ở lại để hầu hạ. Tam phu nhân Viên thị vì phải vội lên đường về huyện Hồ Dương, thế nên đặc biệt sai người đưa tiền trà cho Dư Dung, rồi mới từ biệt.
Vừa ra khỏi phòng, Ngô Tương đang ở bên ngoài chờ nàng, lo lắng nhìn nàng: “Nàng mệt không?”
Dư Dung lắc đầu: “Vẫn tốt. Hôm nay chàng có sắp xếp gì không?” Việc Dư Dung cần làm rất nhiều, như là sắp xếp giá trang đồ cưới. Vả lại, Ngô Tương có khả năng sẽ đi Lâm An nên cũng phải chuẩn bị hành lý, mà họ thành thân rồi cũng phải bắt đầu chuẩn bị quà cáp để đến tết có quà mà tặng nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây