Ngô Tương có rất nhiều quần áo, Dư Dung may cho hắn không ít. Vừa kết hôn không nên mặc quần áo quá giản dị, cuối cùng nàng cũng chọn xong, lại đổi sang một bộ áo kép màu đỏ, khoác một chiếc áo choàng bên ngoài là được. Nhưng nàng cũng không hiểu rõ Ngô Tương cho lắm, hỏi Quý Nhi: “Bình thường gia nhà các ngươi thích mặc quần áo loại nào? Ngươi nói với ta, để tránh ta chọn sai.”
“Gia thích quần áo năng động một chút, ngài đừng chọn quần áo quá giản dị là được.” Quý Nhi đắn đo nói. Hắn ta cũng muốn xem xem, gia nhà hắn ta thích ngủ nướng, vì vậy đây chính là nguyên nhân hắn không ở học xá của thư viện. Nhưng bây giờ tân nương tử đã dậy rồi, đại lão gia như hắn vẫn ngủ thì cũng không tốt. Nhưng hắn ta chỉ là một kẻ hầu hạ, tam thiếu phu nhân còn chưa nói gì, hắn ta cũng không tiện nhiều lời.
“Ta may một bộ y phục màu xanh ngọc, ngươi xem có được không?” Dư Dung nói.
Quý Nhi vội vàng nói: “Ngài vẫn nên hỏi Tam gia thì hơn, nô tài không dám làm chủ.” Ấn tượng đối với Dư Dung lại tốt lên mấy phần, con người tam thiếu phu nhân vừa xinh đẹp, nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, người cũng dễ gần.
Ngô Tương đang cuộn tròn trong chăn bông, đột nhiên cảm thấy có người ở bên cạnh lay hắn. Vừa mở mắt thì thấy Dư Dung, giọng hắn có hơi khàn khàn: “Giờ nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây