Dư Dung che đầu, trong lòng vẫn nghĩ đến việc đến hoàn thành hôn lễ ở nhà họ Ngô, không muốn nói nhiều. Vương Tuyết lập tức trả lời thay nàng: “Đây là đồ do nhà họ Ngô đưa tới, nghe nói do đích thân tam tỷ phu lựa chọn, không phải mua bừa ở đâu đâu.”
Dư Liễu lúng túng không nói gì.
Ngô Tương cưỡi ngựa đến. Tân lang hôm nay rất có phong thái, dáng người hắn vừa cao, tướng mạo vốn đã đẹp, mang một bông hoa màu đỏ to trước ngực, đặc biệt đến trước cửa tiểu viện nhà họ Dư. Không ít anh em nhà họ Ngô cũng đi theo, Ngô Tương lại có nhiều bạn bè, thấy cửa đóng. Ngô Khôn tích cực nhất trong những dịp trọng đại này, lập tức gọi: “Ngô mỗ tên Tương đến đón thiên kim Dư thị, mong mở kim môn.”
Dư Thụ vẫn còn đọc sách, bây giờ theo anh trai đi làm ăn, thấy anh trai Dư Tùng ra hiệu với mình bèn cười nói: “Cánh cửa này luôn đóng hôm nay vì người mà mở ra, nếu muốn mở được cánh cửa này, đều phụ thuộc vào thành ý của quý môn.”
Ngô Tương cười nói: “Mấy vị tiểu cữu tử, vàng bạc không thể hiện được hết thành ý của ta đối với tiểu thư.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây