Quý Nhi nghiêm mặt nói: “Cữu lão gia nhà chúng ta lần này mở một cửa tiệm mới ở bên sông, làm ăn rất được.” Người trong nhà họ Dư rất nhiều, mặc dù bình thường không quá đoàn kết, nhưng nếu có chuyện tốt thì ai cũng muốn đi khoe khoang.
Sau khi người nhà họ nhà họ Dư đưa xong của hồi môn, mới trở về từ nhà họ Ngô. Vài ngày nữa sẽ là ngày đón dâu, Ngô Tương cố ý xin nghỉ về nhà. Chỉ sợ lỡ mất kỳ hoa nở.
Ngô Lưu thị gọi Ngô Tương đến: “Sợ rằng mấy ngày nữa muội muội con không về kịp, hay là hoãn thêm vài ngày nữa?”
Ngô Tương tức sắp chết: “Ngày này đã được ấn định từ lâu, làm sao mà đổi được. Bình thường nương thiên vị muội muội, con cũng không có ý kiến gì, lần này nhất định không được. Đây không phải chuyện nhỏ, mọi người đều biết chuyện này. Chúng ta đột nhiên đổi ngày, người ngoài còn cho rằng chúng ta có ý kiến với hôn sự này. Hơn nữa, không phải còn có Liên Nhu ở đây sao, chỉ cần có người bên cạnh tân nương tử là được.” Từ lúc nhỏ đã như vậy, nhà người ta thì trọng nam khinh nữ, nhà bọn họ thì ngược lại, nhưng nói trọng nữ khinh nam cũng không hẳn. Vì Ngô Lưu thị đối xử lạnh nhạt và không yêu thích với nhị muội. Chuyện này rất kỳ lạ.
Chuyện của lúc trước Ngô Tương không muốn nhắc đến nữa. Dù sao hắn cảm thấy chuyện cha mẹ và con cái là duyên phận, hắn không có duyên phận này thì thôi vây. Nhưng Dư Dung người ta còn chưa vào cửa đã phải nhường nhịn em gái hắn, chuyện này có lý không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây