Hơn nữa còn là tuyển chọn người vào, tháng sáu sang năm khai giảng rồi, cha con cũng muốn tốt cho tướng công.”
Xét cho cùng thì vẫn là một chữ tiền. Cho dù là chi thứ ba nhà họ Dư kiếm nhiều tiền, số tiền nhiều như vậy cũng phải kiếm vài năm, chứ đừng nhắc đến chuyện ngoài năm mẫu đất, nhà họ Dư không có thu nhập gì.
Lý thị bật cười: “Đều là công lao của ông thông gia, lát nữa nương với nha hoàn đó của con cùng chuẩn bị hành lý!” Nhanh như vậy Lý thị đã cúi đầu rồi, bà cụ Dư tuy rằng tức giận nhưng cũng không nói gì nữa.
Chỉ có Chung tiểu thư và Lý thị còn có vẻ thân mật với nhau: “Nghe nương nói kìa, con đâu cần nương thu dọn giúp. Về chuyện trong nhà, con đã bồi giá vài mẫu đất, địa tô này thôi thì để nương và bà trông coi.”
Thấy dáng vẻ vui sướng của Lý thị và bà cụ Dư, Chung tiểu thư tự nhủ lòng, rồi sẽ có một ngày nàng ta sẽ làm Dư Phụng thoát ly cái nhà này. Chỉ mới vài hôm đã suốt ngày có họ hàng đến cửa tìm Dư Phụng giúp đỡ, phải biết rằng Dư Phụng chỉ là một tú tài mà thôi, không quan không chức thì giúp đỡ thế nào được? Nếu hắn ta từ chối, người xung quanh sẽ xem thường đủ kiểu, nhao nhao nói trước đây cho Dư Phụng mượn tiền,… vân vân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây