Quý Hoàng thị thấy con gái có người trong lòng nên nói chuyện này lại với ông chủ Quý. Ông chủ Quý giải quyết dứt khoát, cho con gái ngồi thuyền gả đến Lý gia trang. Nhà kia gia cảnh giàu có, đồng ruộng phì nhiêu trăm mẫu, của hồi môn mà ông chủ Quý tặng cho con gái cũng rất hậu hĩnh. Ban đầu ông chủ Quý không thích con trai nhà này vì chỉ là con thứ, nhưng dù sao vẫn tốt hơn Dư Tùng nhiều.
Năng lực cá nhân của Dư Tùng cũng không kém nhưng gia sản quá ít. Ông chủ Quý một lòng suy nghĩ cho con gái, không thể gả con gái cho Dư Tùng được. Chờ đến khi Dư Dung tìm đến Quý Song Nhi, biết nàng ta phải gả đến Lý gia trang thì cũng không biểu lộ gì, còn trêu ghẹo nàng ta: “Nhanh vậy mà đã định rồi, ta phải ngẫm lại xem nên tặng gì cho tỷ mới phải.”
“Được đó, tay nghề muội tốt, muội làm giúp ta hoa cài đầu thích hợp là được.” Cuộc hôn nhân của Quý Song Nhi quá gấp gáp, quần áo cưới đều do ông chủ Quý tự đi Lâm An mua. Ông ta đặt mua rất nhiều đồ cưới.
Dư Dung nói: “Yên tâm, ta nhất định sẽ tặng cho tỷ món đồ khiến tỷ hài lòng.” Dư Dung nghĩ Quý Song Nhi không giỏi may vá thêu thùa, vậy nên làm giúp nàng ta một vài túi tiền tươi mới mang đến nhà chồng mà dùng.
Quý Song Nhi mỉm cười tiễn Dư Dung đi. Ở độ tuổi này của nàng ta, được như vậy cũng không nên suy nghĩ thêm nhiều rồi. Nhà họ Lý ở khá gần huyện Hồ Dương, cũng là một họ lớn. Tuy người kia không phải con trai trưởng nhưng cũng không cần phải mệt người phụ trách những chuyện chăm nom em út. Đối với nàng ta thì đây quả thật là một cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây