Dư Dung thở dài: “Ta nghe ca ca ta nói rồi, gần đây người phương bắc đến để chạy nạn đều là người cùng đường có thể vô lại thì vô lại. Bọn họ không có người dẫn đường cũng không biết sao lại đến đây được. Loại người này chúng ta phải cẩn thận.”
“Bộ áo cưới kia muội thêu xong chưa?” Quý Song Nhi không nhìn thấy bộ tú ý Dư Dung thêu lúc trước ở trên giá thêu.
Dư Dung nói: “Đừng nhắc nữa, còn nói Ngô đại nãi nãi cái gì đó còn ký khế ước kết quả lúc muội đi giao quần áo vẫn cứ không có tiền.”
“Sao, nàng ta không nhắc muội cũng phải nhắc đến chứ?” Quý Song Nhi vội nói.
“Muội có đòi nhưng lại than nghèo với muội, muội thật phục nàng ta. Sau này nói trong nhà có việc lúc nào có tiền thì đưa tiền cho muội sau.” Dư Dung cũng bó tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây