Trương thị cũng lần đầu biết Dư đại cô này nói chuyện thú vị như vậy. Cho đến khi Dư đại cô đi rồi, Trương thị mới cười lắc đầu: “Trước đây người ta nói có tiền có thể sai khiến được ma quỷ ta còn không tin nhưng bây giờ thì ta tin rồi. Không chỉ là sai khiến ma quỷ mà còn có thể khiến cho cây vạn tuế ra hoa.”
Dư đại cô có một câu nói không sai. Con gái năm nay cũng sắp cập kê rồi, cho dù chuyện xuất giá không cần nóng vội nhưng người tốt cũng không nhiều. Đúng lúc cũng để cho người ta biết nhà mình có con gái mới trưởng thành. Vì vậy Trương thị cũng bắt đầu khẩn trương, bà nói với Dư Dung: “Mấy ngày tới con không cần phải đến giúp để tránh bị đen da, mấy thứ như phấn hoa lan tử la, còn có son môi ở trong cửa hàng của ca ca con, con dùng nhiều một chút. Nếu Dư đại cô con có thể giúp Dư Đào giới thiệu một mối hôn sự tốt, mặc dù không đến mức giúp con giới thiệu một gia đình tốt, nhưng ít nhất cũng có thể để người ta biết đến con.”
“Con biết rồi. Cho dù là như vậy không bằng những ngày này con thêu một vài túi tiền, cầm theo cho tỷ muội thân thiết cũng được.” Dư Dung có thể thể hiện chính là nghề thêu thùa này.
Trương thị lại cười nói: “Mọi người đều biết kỹ thuật thêu của con tốt nếu như con thể hiện thêu thùa không khỏi không có tấm lòng. Lần trước ca ca con nói đến bánh ngọt của nhà trọ huyện Hồ Dương ngon, nương đã mua nhiều thêm một chút, hơn nữa coi như nghiên cứu xong rồi. Dù sao không sợ lãng phí đồ ăn cũng không tính là khó lắm.”
“Nương nói bánh hồ điệp à?” Dư Dung hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây