Người dịch: Minh Châu
Phó Xảo Ngôn đã bị đánh một trận, nếu nói sớm thì đã nói rồi, bây giờ nói ra còn có ý nghĩa gì nữa?
Nàng lắc đầu, hơi ngẩng đầu lên, vừa mở miệng, một dòng máu tươi đỏ tươi chảy xuống cằm, nhỏ xuống chiếc áo bông trắng tinh của nàng.
Mùi máu tanh nồng đã lan tỏa đến mũi nàng, nhưng khi bị hỏi, nàng vẫn cố gắng nói: “Cô cô tha cho nô tỳ, nô tỳ thật sự không biết gì cả.”
Diệp Chân thấy nàng nhất quyết không chịu nói, sắc mặt càng thêm khó coi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây