Phó Xảo Ngôn nghe vậy liền biết Phùng Tú Liên hôm qua đã dặn dò cung nhân rồi, trong lòng thầm nghĩ, lập tức cúi đầu xuống: “Cô cô chưa nói, chỉ nghe loáng thoáng là Tảo Tẩy Xử.”
“Cái gì? Ngươi chắc chắn là Tảo Tẩy Xử sao?” Tân Nương trợn to mắt hỏi.
“Có lẽ là vậy, cũng có lẽ không, cô cô không nói rõ ràng cho ta biết.” Phó Xảo Ngôn nhỏ giọng nói.
Tân Nương nhìn nàng chằm chằm, thấy hai bên má nàng vẫn còn hơi sưng đỏ, khóe mắt đỏ hoe, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp thanh tú vốn có, lại càng thêm đáng thương, trong lòng không khỏi thở dài tiếc nuối.
Nàng thở dài nói: “Nếu thật sự đi đến đó, ngươi nhất định phải cẩn thận, những quản sự ở đó...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây