“Tiểu cô nương này còn nhỏ thế này, chắc mới vào cung được vài ngày thôi, đã có thể đến ngự tiền hầu hạ rồi? Chẳng lẽ người trong Khôn Hòa Cung đều chết hết rồi sao? Ngươi làm Thượng cung, chút chuyện này còn xử lý không xong?” Giọng Hoàng đế không lớn, nhưng uy nghiêm khó tả, lời nói như đang trách mắng nữ quan vì sắp xếp không tốt, lại như mỗi câu đều nhằm vào Hoàng hậu.
Người trong Khôn Hòa Cung tất nhiên không phải đều đã chết, Hoàng hậu vẫn còn ở đây.
Đầu Phùng Tú Liên đầy mồ hôi, bà dùng sức dập đầu mấy cái, nhưng ngay sau đó, liền đứng dậy, giơ tay tát hai cái vào mặt Phó Xảo Ngôn.
Bàn tay kia giống như đồng sắt, mạnh mẽ rơi vào khuôn mặt non nớt của Phó Xảo Ngôn, Phó Xảo Ngôn cảm thấy trời đất tối sầm, mặt nóng rát chưa từng có.
Phó Xảo Ngôn mới mười hai, mười ba tuổi, chưa bao giờ bị đánh, lần này Phùng Tú Liên dùng hết sức, tát đến mức nàng không thể quỳ nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây