“Không có trở về sao?!” Thẩm Nguyên Tư nghe được câu này cảm xúc không biết tại sao rơi xuống. Một lúc lâu sau cũng không nói gì. Một lát sau mới ngẩng đầu lên, trong ánh mắt tràn ngập hy vọng hỏi: “Tam muội muội, nghe nói ngoại tổ phụ của muội cùng Lại bộ thượng thư Lộ Thượng Chi là bạn tri kỉ chí giao, hai nhà càng là thông gia, muội có gặp qua Lộ Thượng thư ở nhà ngoại tổ phụ muội hay là người nào của Lộ gia hay không?”
Thẩm Nguyên Ngọc trong lòng khẽ động, trực giác cảm thấy, hôm nay Thẩm Nguyên Tư cùng mình nói tới nói lui một đống chuyện lớn như vậy, thậm chí sáng sớm phải cùng mình ngồi chung một chiếc xe ngựa, chính là vì muốn hỏi một câu này.
Lộ Thượng Chi thì Thẩm Nguyên Ngọc ngược lại đã nghe qua. Trong triều đại danh đỉnh đỉnh, không riêng gì bởi vì ông thông minh tuyệt đỉnh, là đệ nhất tài tử Kiến Khang, cũng không chỉ bởi vì chức lại bộ thượng thư chính nhị phẩm của ông, là tâm phúc trong lòng Hoàng đế. Điểm quan trọng nhất, ông xuất thân bần hàn!
Chỉ là một kẻ bần hàn, có thể lăn lộn trong triều đình tràn ngập sĩ tộc cao cấp trở thành đại quan chính nhị phẩm, tự nhiên là nhân tài đứng đầu trăm năm khó gặp, khó trách tất cả mọi người từ dân chúng đến triều dình ở Kiến Khang đều chú ý đến.
Thẩm Nguyên Ngọc còn không biết, vị Lộ đại tài tử này năm xưa còn có đoạn phong lưu với đích tổ mẫu của mình, nếu nàng biết, càng sẽ kinh hãi rớt cằm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây