Chúc di nãi nãi làm sao chịu để nàng ta đi. Giữ chặt tay Thẩm Nguyên Trân nói: “Tứ tiểu thư đi thong thả. Ngươi cũng biết, ta cùng Húc Nhi hồi phủ không lâu, ở trong Thẩm phủ lớn như vậy nhưng ta vẫn chưa quen cuộc sống nơi đây. Chúng ta sáng sớm đã nghe nói qua tên tứ tiểu thư, chẳng những người xinh đẹp, lại vô cùng khoan dung nhân ái hiền lành, Tứ tiểu thư ngươi không nhìn tăng thì xem mặt phật, dù sao cũng phải xem mặt mũi của Húc nhi, mặc kệ nghĩ tới điều gì, ngươi cũng nói một tiếng với chúng ta, để mẹ con chúng ta ngày sau có phòng bị cũng tốt!”
Thẩm Nguyên Trân do dự một chút, nói: “Di nãi nãi, không phải là ta không muốn nói cho ngài biết, thật sự là chuyện này ta cũng suy đoán mà thôi.”
Chúc di nãi nãi vẻ mặt cầu khẩn, “Mặc kệ ngươi nghĩ tới cái gì, nơi này không có người ngoài, ngươi liền nói cho ta biết một tiếng, ta cả đời không quên đại ân của ngươi!” Trước kia lúc ở quận Hội Kê, Thẩm Hoằng che chở bà ta thật tốt, chưa từng gặp qua chuyện như vậy, nghĩ đến bàn tay đen giấu trong bóng tối kia, toàn thân bà ta liền rét run, tâm tư khó an.
Thẩm Nguyên Trân nói: “Cũng được! Di nãi nãi đã nói như vậy, ta sẽ cho ngài biết suy đoán của ta!” Nàng ta ngồi xuống uống một ngụm trà nói: “Trước đây ta từng nghe tiểu thúc thúc nói, sau khi gặp biểu ca Tạ gia ở hậu hoa viên, ngay sau đó đi Trường Nhạc đường nơi tam tỷ tỷ ở, Tam tỷ tỷ lấy không ít điểm tâm cho hắn ăn...”
Nói đến đây, Thẩm Nguyên Trân cố ý dừng một chút. Chúc di nãi nãi nói: “Ý của Tứ tiểu thư, là Tam tiểu thư bỏ thuốc xổ ở trong điểm tâm của Húc nhi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây