Chúc di nãi nãi phúc nói: “Tỳ thiếp bái kiến tứ tiểu thư! Không biết Tứ tiểu thư giá lâm, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này mà!”
Thẩm Nguyên Trân liền lách mình tránh ra, nói với Chúc di nãi nãi: “Chúc dì nãi nãi mau mời đứng lên, ngài là trưởng bối, làm sao có thể hành lễ với tiểu bối như ta đây! Đây không phải là chiết sát ta sao?” Vừa bảo Lục Lam bước tới đỡ bà ta đứng lên, “Hẳn là ta hành lễ với ngài mới đúng!” Trong lòng tuy rằng vô cùng không muốn, nhưng vẫn hành lễ với Chúc di nãi nãi.
Khiêm nhường một phen, cuối cùng cũng thấy lễ đã xong, Chúc di nãi nãi liền đón Thẩm Nguyên Trân vào nội thất. Thẩm Nguyên Trân lặng lẽ quan sát, thấy trong phòng đặt bình Nhữ diêu [1], bình phong nhỏ bằng đá cẩm thạch, bố trí ấm áp tao nhã, thầm nghĩ đều nói Chúc di nãi nãi được sủng ái, hiện giờ xem ra quả nhiên lời đồn đãi không phải là giả.
[1]: Đồ gốm Nhữ hay Nhữ diêu là một loại đồ gốm Trung Quốc nổi tiếng và rất hiếm, được sản xuất dưới thời nhà Tống.
Phân khách chủ ngồi xuống, lại hàn huyên vài câu, Chúc di nãi nãi liền hỏi: “Tứ tiểu thư sao lại rảnh rỗi đến chỗ ta?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây