Ngày hôm sau, chưa đến giờ mẹo Thẩm Nguyên Ngọc đã thức dậy. Đêm qua Cố thị đã phái người tới nói, hôm nay những tiểu thư như Thẩm Nguyên Ngọc cũng có nhiệm vụ, các nàng chẳng những phải đi theo trưởng bối tiếp khách, còn phải tiếp đãi tiểu thư các phủ đến bái thọ.
Bên ngoài Thẩm Nguyên Ngọc mặc một chiếc áo dệt gấm màu đỏ thạch lựu, ma ma chải đầu giúp nàng búi kiểu tóc vọng nguyệt kế tinh xảo, Loan nương giúp nàng cài trâm hải đường khảm hồng ngọc, hai bên búi tóc thì cài thêm mấy đóa hoa bằng sáp ong, còn tự tay vẽ lông mày như núi xa cho nàng, nàng vốn có làn da trắng nõn, bộ trang phục này lại càng làm cho nàng thêm rực rỡ, thêm vào đó là khí chất trầm tĩnh lạnh nhạt trên người, thật là thu hút ánh mắt của người khác.
Bảo Châu không nhịn được ở một bên tán thưởng: “Tam tiểu thư thật đẹp!” Thẩm Nguyên Ngọc từ trong gương nhìn thấy trang điểm của mình cũng cảm thấy hết sức hài lòng.
Lúc này Bảo Châu mới bước đến bên tai nàng thấp giọng nói: “Đêm qua một tức phụ bị đánh chết ở nhị môn, là tức phụ của Đinh cửu gia trong phòng bếp lớn... Nói là lão thái gia tự mình ra lệnh đánh giết!”
Bàn tay đang cầm vòng cổ bằng vàng của Thẩm Nguyên Ngọc khựng lại. “Ồ? Có hỏi thăm được vì sao không?” Đinh Cửu gia là tổng quản sự của phòng bếp, đương nhiên là tâm phúc của Hồ Dương quận chúa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây