Nhất thời lời đồn đại được thêu dệt vô cùng kì diệu, những lời đồn đại này nhanh chóng truyền đến nhị phòng. Thẩm Huyền và Thẩm Nguyên Trân thừa hưởng tính cách của Hồ Dương Quận chúa, từ trước đến nay gan dạ, không để tâm đến những lời đồn đại.
Chiều hôm đó, Thẩm Nguyên Ngọc dẫn theo Thải Loan và Thải Phượng lại đến Khiêm Thối đường của nhị phòng. Tuy Khiêm Thối đường bị canh giữ, nhưng chỉ cho vào chứ không cho ra, Thẩm Nguyên Ngọc đến đây thăm đại ca ca và tứ muội muội, hộ vệ không quản.
Mấy ngày nay Thẩm Huyền và Thẩm Nguyên Trân bị nhốt ở đây, tuy ba bữa cơm đều có người đưa đến, không hề bị bạc đãi, nhưng trong lòng vẫn như cỏ dại mọc um tùm, vô cùng bất an, nên mặc dù người đến là kẻ thù, hai người vẫn ra gặp Thẩm Nguyên Ngọc.
Thẩm Nguyên Trân vừa nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Nguyên Ngọc liền cười nói: “Mấy ngày không gặp, tam tỷ sao lại tiều tụy như vậy?” Thẩm Huyền cũng mang vẻ mặt chế giễu.
Thì ra Thẩm Nguyên Ngọc mặt mày vàng vọt, dưới mắt là quầng thâm đen sì, rõ ràng là không ngủ ngon, tinh thần vô cùng uể oải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây