Lúc Tân An công chúa va vào nàng, đã nhân cơ hội giở trò trên người nàng. Tân An tự cho là mình đã thành công, nào ngờ Thẩm Nguyên Ngọc đã sớm đề phòng nàng ta, nên ngay từ đầu đã phát hiện ra viên trân châu nàng ta lén bỏ vào trong túi hương. Kỳ thực Tân An công chúa không phát hiện ra, trâm cài trên đầu Thẩm Nguyên Ngọc vốn có ba cây, trong nháy mắt đã biến thành hai cây, viên trân châu trên một trong số đó chính là viên Đông Di châu.
Thẩm Quân rất cưng chiều trưởng nữ, đồ trang sức làm cho nàng đều dùng châu báu tốt nhất, Thẩm Nguyên Ngọc thấy viên Đông Di châu kia và Nam Hải trân châu phẩm chất và kích thước đều rất giống nhau, lúc này mới nảy ra ý định, đổi trân châu, chính là muốn cho Tân An công chúa một bài học nhớ đời, để sau này nàng ta không dám chọc vào mình nữa.
Nàng làm như vậy có thể đạt được hiệu quả lớn đến đâu cũng không có mục tiêu dự kiến, chỉ nghĩ đến việc tùy cơ ứng biến mà thôi. Không ngờ, kết quả này lại tốt đến mức nằm ngoài dự đoán.
Không lâu sau khi Thẩm Nguyên Ngọc rời đi, mọi người bên cạnh Thái Dịch trì đã giải tán.
Hoàng đế trở về ngự thư phòng, cũng không xem tấu chương, cũng không gặp ai, chỉ ngồi đó, thần sắc vẫn còn ngẩn ngơ. Trương Sĩ Đức không dám làm phiền suy nghĩ của Hoàng đế, chỉ nháy mắt ra hiệu cho tất cả thái giám hầu hạ trong ngự thư phòng lui xuống, tránh làm kinh động đến Hoàng thượng. Chỉ có ông ta ở lại bên cạnh hầu hạ Hoàng đế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây