Ánh mắt hai cha con đối chọi gay gắt, ngay sau đó lại dời mắt. Thẩm Quân không e ngại lão thái gia như Thẩm Huy, Thẩm Hoằng đối với trưởng tử của mình thì vừa yêu vừa hận. Hai người vừa thưởng thức nhau lại vừa mơ hồ ẩn chứa sự thù địch với nhau. Mối quan hệ giữa hai cha con này có thể nói là vô cùng kỳ diệu.
Lão thái gia nhìn thấy khuôn mặt tức giận của nhi tử, không biết tại sao, liền có một chút chột dạ, lửa giận lúc tới liền tiêu tán không ít. Ông ngồi xuống ghế ở giữa và hỏi, “Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Thẩm Nguyên Ngọc đi tới, uyển chuyển quỳ gối, giả bộ yếu đuối nói: “Có người bỏ thạch tín vào trong cơm của cháu gái, muốn đầu độc cháu gái! Xin tổ phụ tổ mẫu làm chủ cho cháu gái!”
“Thạch tín?”
Thẩm Quân chỉ vào nửa chén cháo tổ yến còn lại trên bàn, thản nhiên nói: “Con đã kiểm tra qua rồi, trong bữa cơm phòng bếp lớn đưa cho Ngọc nhi, quả thật là bỏ thạch tín!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây