"Ai rồi cũng sẽ chết, hoàng đế cũng vậy thôi. Đừng có nghe người ta suốt ngày tung hô mình là chân long mà không xem mình là con người. Nhưng mà có đến lúc hay chưa vẫn chưa chắc, thần thiếp cảm thấy người chưa đến lúc ấy đâu. Mau uống thuốc cho tốt vào, thần thiếp hầu hạ người như vậy, mà người lại nói mấy lời này với thần thiếp?" Vân Ly trợn mắt liếc Hạ Cẩn Ly một cái.
Hạ Cẩn Ly bật cười: "Được được được, là lỗi của trẫm."
Vân Ly đỡ hắn ngồi dậy, giữ hắn, bảo hắn tự uống thuốc: "Một ngụm uống hết đi, uống từ từ sẽ có mùi đó."
Thuốc lần này có vài loại dược liệu có mùi rất nặng.
Hạ Cẩn Ly cũng phải lấy hết dũng khí mà uống, thật sự rất giày vò.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây