Nàng nghiêm ngặt tính toán lại thu chi của các hạng mục công việc, lúc thay đổi đều nắm chắc.
"Hậu cung không giống những nơi khác, đặc biệt là các thái giám. Cả đời này của bọn họ sẽ không có hy vọng khác. Kiếm tiền chính là một hi vọng. Cho nên không thể bóp chết. Con biết bọn họ đều tham lam, nhưng con số này nhất định phải khống chế được, hoặc là nhất định phải biết rõ được một phạm vi." Vân Ly tay cầm tay dạy bảo Thái tử phi.
"Tất cả mọi người đều giống nhau, không có huyết thống, không phải người đã hầu hạ từ nhỏ. Đến tâng bốc con, tốt với ngươi, đều không phải chỉ là vô tư. Hậu cung đặc biệt là như vậy, hầu hạ con là việc nên làm, đó là bổn phận của bọn họ. Nhưng mà làm tốt và làm được bổn phận này là hai chuyện khác nhau."
"Sau này con là Hoàng hậu, Hoàng hậu vĩnh viễn không cần cúi đầu để tranh đoạt với phi tần. Con có con đường của mình. Càng không cần đấu trí với nô bộc. Phi tần không nghe lời, chỉ cần coi nói ra được đạo lý, đồng thời giữ vững được vị thế, con cứ phạt. Chỉ cần hoàng đế còn muốn danh tiếng, vẫn là người bình thường, cho dù trong lòng ăn chịu thiệt cũng sẽ nhịn lại. Nhưng con cần phải lời nói đi đôi với việc làm. Đứng vững được bước chân."
"Nô bộc không thành thật, cũng có thể đổi. Người làm Hoàng hậu, tay không thể mềm. Thế nhưng phải nhớ kỹ, bọn họ cũng là một đám người đáng thương. Làm viêc tốt, thì sẽ có đãi ngộ tốt. Làm không tốt, đổi là điều nên làm. Ngày thường việc vặt sẽ có một đám người cầu xin con dùng, cho nên không cần nhọc lòng dạy dỗ không tốt, đổi người là được rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây