“Vậy… không lẽ nàng ta có toan tính khác? Nhưng giờ đây nàng ta đã thành ra như vậy rồi, còn tính được gì chứ? Chẳng lẽ còn muốn đòi lại Thất hoàng tử? Chỉ Phù khó hiểu, nói.
Vân Ly đứng dậy: “Trên thế gian này, có người thua sẽ chấp nhận, có người chỉ cần không chết thì vĩnh viễn không chịu chấp nhận. Bản thân nàng ta cũng nói rồi đó thôi, xuất thân không tệ. Khí thế kiêu ngạo của nàng ta cũng không phải là giả. Năm đó nàng ta sáng chói ra sao, giờ đây lại bị người ta ức hiếp lên đầu lên cổ. Nàng ta sẽ chấp nhận được sao?
“Đương nhiên, khi không đòi lại Thất hoàng tử là điều không thể nào, nhưng nếu như nàng ta đi theo đúng người thì sao? Khi đó, không những có thể đòi lại được Thất hoàng tử, thậm chí còn có thể lật lại vụ án giúp Hoa gia của nàng ta. Dù gì người nhà bọn họ không hề chết sạch. Thất hoàng tử muốn làm thái tử là điều không thể nào, nhưng sau này nàng ta làm thái phi, là chức vị cứu tần, còn chức vị thị ngự thấp kém này, đãi ngộ hoàn toàn khác nhau. Có hoàng tử và không có hoàng tử cũng khác nhau.
Chỉ Phù và Nhân Trà đều hiểu ra rồi.
“Nhưng nô tỳ nghĩ không ra, nàng ta còn có thể dựa dẫm vào ai chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây