Một âm tiết cuối cùng rơi xuống, rốt cuộc giống một hài tử bướng bỉnh thở dài quay đầu đi.
Vân Ly chặn cầm huyền, nghiêng đầu cười với Hạ Cẩn Ly, lúc này mới đứng dậy: “Thỉnh an bệ hạ, bệ hạ vạn an.
Nàng thỉnh an, Triệu tiểu nghi và Hà tiểu nghi cũng vội đứng dậy thỉnh an với nàng.
“Một khúc này trẫm chưa từng nghe qua, không tệ. Sao Vân nhi tự mình trốn ở đây đánh đàn vậy? Hạ Cẩn Ly cười hỏi.
“Kia tất nhiên là bởi vì hiện giờ bệ hạ có niềm vui mới, không nhớ thần thiếp, thần thiếp chỉ có thể tự mình ngây ngốc thôi. Vân Ly nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây