“Là thế này, không phải Hoàng hậu nương nương các nàng tổ chức muốn xây lều cháo sao. Vốn dĩ thần thiếp cho rằng không đáng bao nhiêu tiền. Kết quả buổi sáng hôm nay Hoàng hậu nương nương nói, thiếu chút nữa đủ năm vạn. Vân Ly đi qua, thay Hạ Cẩn Ly châm trà: “Thần thiếp nghĩ việc này… Nên đến nói với bệ hạ.
“Ừ? Có gì không ổn? Nàng nói thẳng là được. Hạ Cẩn Ly cầm chén trà lên.
“Cũng không phải không ổn, chỉ là lều cháo này… Lều cháo trong kinh thành kia đều là vô dụng. Nếu một vạn tám nghìn, tiêu thì cứ tiêu. Nhưng bốn năm vạn này, nói không chừng về sau còn có nữa, một số tiền lớn như vậy, nếu như lãng phí, chẳng phải là đáng tiếc sao? Tuy chút tiền ấy cầm đến khu gặp nạn cũng không đáng giá nhắc tới, nhưng tốt xấu gì cũng có tác dụng. Sao không dùng số tiền này mua vài thứ đưa đến khu gặp nạn? Trực tiếp mua chút lương thực hoặc là thứ khác cũng tốt. Dù vô dụng nhưng trực tiếp đưa đến khu gặp nạn, thì đều như đưa tiền cứu tế vậy.
“Thần thiếp không hiểu những việc đó, nhưng cảm thấy đều lấy ra xây lều cháo, thật tình là lãng phí.
“Chỉ có chuyện này? Hạ Cẩn Ly nhướng mày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây