“A, nhìn Lâu Nhi của chúng ta cao lớn không ít, hoàng tổ mẫu còn nhớ lần đầu tiên mẫu phi của cháu dẫn cháu tới gặp ai gia, mới gặp thôi, giống như nắm tuyết, vừa đáng yêu vừa ngoan. Nháy mắt đã lớn như vậy. Thái hậu sờ đầu nàng: “Tổ mẫu có một bộ trang sức, là hoàng tổ phụ cháu thưởng cho tổ mẫu. Hiện giờ tuổi của tổ mẫu đã lớn, cũng không còn đeo. Còn không nỡ cho mẫu hậu cháu, ngày mai kêu người đưa cho cháu. chờ về sau cháu thành hôn, coi như là của hồi môn. Nhưng yên tâm, tổ mẫu còn tích cóp của hồi môn cho cháu đấy, chắc chắn ngày sau Lâu Nhi của chúng ta thành thân, của hồi môn còn nhiều hơn.
Đại công chúa thẹn thùng: “Hoàng tổ mẫu, Lâu Nhi còn nhỏ…
“Được được được, còn nhỏ còn nhỏ, tổ mẫu luyến tiếc con thành thân. Thái hậu cười nói.
Hoàng hậu vội đứng dậy: “Mẫu hậu đồ quý trọng, nàng vẫn một đứa bé, không dám muốn.
“Xem con nói kìa, công chúa đích nữ tôn quý nhất Sùng Chính triều của chúng ta, có gì tốt mà không thể có? Thái hậu cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây