Không sao, tỉnh lại là được, tỉnh lại, con của nàng ta sẽ khỏi.
Đứa trẻ đã biết viết chữ, đọc sách, làm sao sẽ bởi vì một bệnh mà mất chứ, không có khả năng.
Cẩn Đức phi giãy giụa, được đỡ đứng lên, nhưng vừa mới đứng lên, trước mắt liền tối sầm, ngã quỵ ở trên người bọn nô tỳ, bất tỉnh nhân sự.
Trong cung Chính Dương, Hạ Cẩn Ly nhìn Mạnh Thường khóc lóc quỳ xuống, liền nhắm mắt lại.
“Bệ hạ, Đại hoàng tử… Hoăng… Bệ hạ nén bi thương a…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây