“Ta nào có thời gian mà buôn chuyện tầm phào với thúc? Ta chẳng dám nói với Nhị Lão Gia. Ông ấy là huynh đệ ruột thịt với Đại Lão Gia, nhưng ta vẫn còn con cái, Ngô gia ta còn là đại gia tộc kia mà. Không giấu giếm gì, ta đến tìm hai người vì nghĩ đến trong cung còn có Quỳnh mỹ nhân. Bây giờ chuyện đã đến nước này, e rằng sẽ sớm bị phát hiện. Chúng ta đừng nghĩ đến chuyện sẽ gặp may."
Lần này Thích Đồng Khang cũng không hồ đồ, đầu óc xoay chuyển rất nhanh: “ Ý Nhị tẩu là?
“Trước tiên bắt tiểu tử Phương Kì kia lại, phái người đi tìm con trai của Trương thái y, hắn ta nợ tiền cờ bạc rất nhiều, chẳng biết đã trốn tận phương nào rồi. Sau đó tiến cung diện thánh, tố cáo Thích Tiêu Hạc khi quân phạm thượng.
Sau cùng, Thích Đồng Khang cũng chẳng đứng vững nữa, ngồi phịch lên trên ghế: “Nhị tẩu, đây là...đây là việc lớn động trời đấy.
“Tất nhiên là đại sự, nếu chỉ là chuyện nhỏ, ta có cần phải lo lắng gấp gáp thế ư? Lão tứ, ngươi suy nghĩ cho kĩ đi, nếu như ngươi ra mặt, ngươi cùng nhị ca ngươi nhiều nhất chỉ bị giáng chức. Nếu không ra mặt ngươi nên suy nghĩ cho rõ nếu mọi chuyệt đổ bể hết, nữ nhi liệu có thể bảo vệ được toàn gia sao?" Ngô thị nổi nóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây