“Nàng ta chỉ để ý đến việc Quỳnh tài nhân được phong tấn quá nhanh, nên nàng ta không phục. Lời này là nàng ta có thể nói ra được? Không phục? Trước kia, nàng ta cũng chỉ là một cái chiêu huấn mà thôi, sau khi vào cung thì được thăng lên mỹ nhân, vậy người khác có phục hay không? Lúc nàng ta được sủng ái, thường xuyên bầu bạn với bệ hạ, thì người khác có phục hay không?
“Hiện tại nàng ta lại chịu không nổi ủy khuất này, cứ làm như chỉ có một mình nàng ta ủy khuất vậy. Trong hậu cung này, hôm nay là ngươi tốt đẹp, ngày mai lại đến lượt ta. Chỉ mỗi cái này cũng nhìn không ra, thì con đường phía trước của nàng ta cũng chỉ đến vậy thôi. Thư Tiệp Dư nói.
Mộc Lan nghe vậy cũng giật mình: “Nô tỳ đã hiểu.
Cuối cùng, Thư Tiệp Dư nói: “Vẫn là câu nói trước đó của ta, không thể khinh thường Quỳnh tài nhân được. Ngươi nhìn xem, trong chuyện này, nhìn thoáng qua thì chỉ là Quỳnh tài nhân bị phạt cấm túc, nhưng thật ra chính là làm hạ thấp Gia mỹ nhân. Sau này, chỉ mong nàng ta có thể vươn mình lên, nếu không thì…
Mặc dù nàng ta cũng chưa nói hết câu, nhưng Mộc Lan đã thay nàng ta tiếp tục đáp nốt về sau: ‘Nếu không, chỉ sợ sau này Gia mỹ nhân cũng sẽ bị người khác chà đạp lên.’
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây