“Cậu hỏi tôi?” Cố Vấn Chu nhướng mắt, có chút mất kiên nhẫn.
Hạ Diệc Hành bối rối: “Lúc nãy tôi hoàn toàn không hiểu tình hình, chỉ nghe lời cậu, nuốt tờ giấy vào bụng. Nhưng những lời trên đó thật sự là tôi nói sao??”
Cố Vấn Chu cũng không biết nên diễn tả tâm trạng mình thế nào, nhưng anh không ngại để Hạ Diệc Hành nhớ lại quá khứ.
“Sáu năm trước, chúng ta cùng ăn ở một quán cá nướng, lúc đó tiễn một người bạn của Học viện Hàng không. Hai cậu có phải đã buông lời xúc phạm nữ phi công không, sau đó có một cô bé lao tới.”
Giờ nhớ lại, Cố Vấn Chu cũng hình dung ra cảnh cô gái ấy nhặt tấm thẻ cơm trên bàn của anh lên và nói câu đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây