Được thôi, ngay cả gọi “bé con” bà ấy cũng không dám nữa.
Ôn Chi không thèm để ý đến người bà, chỉ nhìn thẳng vào cậu bé đang trốn sau lưng bà ấy.
Cậu bé khẽ kéo vạt áo của bà, hơi bĩu môi, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Em xin lỗi, chị ạ.”
Ôn Chi nhướng mày. Đứa trẻ này xem ra cũng không phải hoàn toàn không biết điều.
Cô khẽ cười: “Chị tha lỗi cho em rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây