Bên cạnh, Hạ Diệc Hành bỗng bật cười khẽ, trong tiếng cười đầy vẻ khinh thường.
“Nhóc con này, còn định giở trò gì nữa? Ai mà không biết cậu đang bày mưu tính kế chứ?”
Cố Vấn Chu liếc nhìn Ôn Chi, giọng trầm hỏi: “Cô muốn đi ăn cùng cậu ta?”
“Vừa nãy tôi đã nói không cần rồi. Đồng nghiệp mượn ghi chú nhau thôi, không cần khách sáo như vậy.” Ôn Chi trả lời dứt khoát.
Lưng Cố Vấn Chu vốn đang căng thẳng cũng dần thả lỏng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây