Ôn Chi tựa đầu lên ngực anh, ngẩng lên hỏi: “Dịch vụ phòng của khách sạn Anh?”
Vẻ mặt cô thoáng vẻ ngờ vực. Ai cũng biết thức ăn khách sạn đã thường không ngon, nói chi đến Anh – nơi nổi tiếng là “sa mạc ẩm thực.”
Cố Vấn Chu bật cười: “Yên tâm đi, anh chọn đồ ăn không tệ đâu. Nếu không, anh sẽ đích thân làm món khác cho em.”
Cô mỉm cười, chìm vào vòng tay ấm áp của anh, cảm giác mọi khoảng cách trong những ngày xa cách đều đã được xóa nhòa.
Khi tiếng chuông cửa vang lên, Cố Vấn Chu nhanh chóng đứng dậy. Anh khoác chiếc áo choàng tắm, buộc chặt dây lưng rồi bước đến mở cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây