Tống Nguyên Kính bật cười: “Rốt cuộc thì mẹ cháu, Chủ tịch Thẩm, lại trở thành thông gia của tôi.”
Ông không có ý kiến gì với Thẩm Vãn Bội, nhưng cả hai từng là bên chủ đầu tư và bên thi công, nên trong quá trình hợp tác, dù không chịu ấm ức, ông vẫn bị bà “quản” khá chặt.
“Thôi, ăn cơm đi đã. Vi Khiêm, con đi rửa tay thay quần áo rồi xuống.” Ôn Thư Nghiên thấy bữa tối đã chuẩn bị xong liền lên tiếng.
Cả nhà chuyển đến bàn ăn. Tống Nguyên Kính vừa mở rượu, vừa hỏi: “Ngày mai mọi người không có việc gì chứ? Nếu không thì uống một chút.”
Ôn Thư Nghiên nhớ lại lần Cố Vấn Chu đến nhà và bị ông làm khó, liền can ngăn: “Hay là thôi, uống ít thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây