Ban đầu, công ty đưa ra cho anh ấy hai lựa chọn: tiếp tục làm trưởng phòng bay tại chi nhánh châu Âu, hoặc quay về nước nhưng với một vị trí không cao bằng. Tống Vi Khiêm không do dự mà chọn quay về.
Đến độ tuổi này, anh ấy nhận ra rằng không điều gì quý giá hơn việc được ở bên gia đình.
“Để anh con ngồi xuống nghỉ chút đã.” Ôn Thư Nghiên thấy Ôn Chi cứ bám lấy anh trai, liền lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng bà cũng không quên tiếp đón Cố Vấn Chu, mỉm cười nói: “Vấn Chu, cháu cũng ngồi đi. Cháu và Vi Khiêm chắc cũng lâu lắm không gặp nhau.”
“Lâu gì mà lâu, tháng trước chẳng phải gặp rồi sao.” Ôn Chi thẳng thắn vạch trần câu nói của mẹ mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây