Ôn Chi cuộn mình trên ghế phụ, bật cười khúc khích.
Đúng lúc đó đèn đỏ, cô vươn tay véo má anh: “Đồ ghen tuông, em nói là Hạ Diệc Hành với Giang Lam mà.”
Cô không nên chỉ nhắc một mình Hạ Diệc Hành, để rồi anh có cớ tìm chuyện.
Cố Vấn Chu hiểu ý cô, vốn chỉ định trêu chọc. Khi cô chạm vào tay anh, anh lập tức nắm lấy, còn cúi đầu nhẹ nhàng cắn lên đầu ngón tay cô.
“Nhột quá.” Ôn Chi cười khẽ, giọng ngọt ngào đầy nũng nịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây