“Hai đứa đúng là…” Ôn Thư Nghiên nghe xong, nhất thời không biết phải đáp thế nào.
Ngược lại, Thẩm Vãn Bội nhìn sang Ôn Chi, giọng nói dịu dàng: “Chi Chi, dì có thể gọi cháu như vậy được không?”
“Dĩ nhiên là được rồi, dì ạ.” Ôn Chi mỉm cười đáp.
Thẩm Vãn Bội bước lên một bước, bất ngờ đưa tay ôm lấy Ôn Chi. Hành động này khiến cả Ôn Chi lẫn Ôn Thư Nghiên và Cố Vấn Chu đều ngạc nhiên, không khỏi đưa mắt nhìn hai người.
“Dì thật lòng cảm ơn cháu vì vừa rồi đã dũng cảm đứng ra bảo vệ Vấn Chu trước những lời chỉ trích.” Thẩm Vãn Bội nói đầy chân thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây