Hiểu được ý mẹ sau câu hỏi lấp lửng, Ôn Chi cảm thấy lòng hơi nhói. Với mẹ, dù cô lớn thế nào, cô vẫn luôn là cô bé cần được bảo vệ.
Cô không dám nói mình có liên quan trực tiếp đến sự việc, càng không dám thừa nhận rằng mình chính là người đã tố cáo Ngụy Hạo Hiên. Cô sợ sẽ làm mẹ càng thêm lo lắng.
“Yên tâm đi mẹ, mẹ chẳng lạ gì tính con mà, con làm sao chịu được những ấm ức như thế? Con chưa gặp bao giờ. Hơn nữa, anh con cũng ở công ty mà.” Ôn Chi trấn an.
Ôn Thư Nghiên cười lạnh: “Công ty ai mà biết anh con là anh con chứ? Định dỗ mẹ đấy à?”
Ôn Chi: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây