Nghe thấy câu lẩm bẩm của Ôn Chi, Cố Vấn Chu cuối cùng quay đầu lại, thở dài: “Chỉ là… quá đẹp.”
Ôn Chi chống cằm bằng một tay, mỉm cười: “Thế tại sao anh không nhìn?”
Cố Vấn Chu: “…”
Cuối cùng anh nhìn thẳng vào cô. Lúc này, cô ngồi dưới ánh đèn ấm áp mà nhà hàng đã thiết kế riêng cho từng bàn. Ánh sáng vàng dịu rơi xuống người cô, khiến cô đẹp đến mức anh không thể thốt nên lời.
“Lần sau nếu định mặc thế này, báo trước với anh một tiếng.” Cố Vấn Chu nuốt khan, nói bằng giọng hơi gượng gạo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây