Ôn Chi nhún vai, vẻ mặt cũng đầy bất lực.
Cô biết nếu nói dối, rất dễ bị phát hiện, đến lúc đó Tống Vi Khiêm chắc chắn sẽ càng tức giận hơn.
“Anh đi đôi này nhé.” Ôn Chi vội lấy một đôi dép dùng một lần từ tủ giày, đưa cho Cố Vấn Chu.
Sau khi vào nhà, Ôn Chi nhìn xung quanh, hỏi: “Anh, anh đến đây làm gì?”
“Lấy đồ thôi.” Tống Vi Khiêm liếc cô một cái, thản nhiên nói: “Đừng tự huyễn hoặc mình, anh không đến để canh chừng em đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây