Ôn Chi nhíu mày: “Sao trước giờ tớ không biết cậu bệnh hoạn như vậy?”
“Những mối tình cấm kỵ bao giờ chẳng là thứ đáng nghiền nhất.” Giang Lam đáp mà không chút ngượng ngùng.
Ôn Chi: “…”
Là cô không theo kịp thời đại, hay là người trước mặt quá đáng ghét?
Sau hai phút im lặng, Ôn Chi nắm lấy tay kéo của vali: “Đi thôi, về nhà trước đã, hôm nay cũng mệt rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây