“Nếu sau này anh có bất kỳ cảm xúc nào không vui, buồn bã, hoặc bất cứ điều gì muốn chia sẻ, anh có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”
Cố Vấn Chu quay lại nhìn cô. Anh không đáp lời ngay, chỉ theo thói quen nhét tay vào túi quần, im lặng một lúc. Anh đang tự hỏi, liệu Lộc Kỳ đã nói gì với cô khiến cô đột nhiên thốt ra lời này.
“Liệu có thể gọi bao lâu?” Khi Ôn Chi đang nghĩ rằng những lời mình vừa nói có lẽ quá ngây ngô khiến anh chẳng buồn trả lời, thì giọng anh chậm rãi cất lên.
Cô nói “bất cứ lúc nào,“ còn anh lại hỏi, khoảng “bất cứ lúc nào” đó kéo dài được bao lâu?
Ôn Chi im lặng, trong khi lòng Cố Vấn Chu tự cười chế nhạo chính mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây