Ôn Chi đứng ở cuối cầu dẫn, lặng lẽ nhìn người đàn ông trước mặt. Từ lúc cô nói ra hai chữ “tất nhiên,“ anh vẫn im lặng đứng yên, hàng mi khẽ rủ xuống.
Như thể có ai đó nhấn nút tạm dừng, anh không nói một lời.
“Chẳng lẽ tôi đã quá xen vào chuyện người khác rồi?” Ôn Chi không đoán được suy nghĩ trong lòng anh, nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà lên tiếng.
Dù sao, không phải ai cũng muốn người khác can thiệp vào việc của mình.
Vừa dứt lời, Cố Vấn Chu đã có phản ứng. Anh ngẩng lên nhìn cô, không chút do dự đáp: “Không phải.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây