Trong hôn lễ, Cảnh Nguyên Đế ban thưởng rất nhiều vàng bạc châu báu, thể hiện ân sủng đối với Văn gia và Tần gia. Tần Thanh Chước nhẹ nhàng nhấp vài chén rượu rồi đi đến vườn thảo dược nhà mình.
Hắn thấy Minh Nam Tri khoác trên mình bộ thường phục màu xanh nhạt, từ từ tiến lại gần. Tần Thanh Chước mỉm cười, nụ cười rạng rỡ như nhiều năm về trước: “Nam Tri, ta vẫn còn nhớ hồi chúng ta thành thân, ta nắm lụa đỏ, dẫn đệ bước qua lửa than, bái thiên địa. Mới đó mà đã trôi qua rất nhiều năm rồi.”
Minh Nam Tri cũng nhớ lại ngày hắn gả cho Tần Thanh Chước, hắn nghiêm nghị nói: “Chúng ta sẽ còn bên nhau thêm nhiều năm nữa.”
“Năm này qua năm khác, ngày này qua ngày khác, vô số ngày tháng sau này nữa.”
Tần Thanh Chước cảm thấy như mình đang sống trong giấc mộng đẹp, một giấc mộng có Minh Nam Tri.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây