Tần Phi nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của Tần Tiểu Ngư, hắn chưa từng thấy Tần Tiểu Ngư như vậy bao giờ. Nhỡ đâu Tề Thế tử còn có việc cần làm thì sao, Tần Phi lặp tức loại trừ khả năng này, đêm hôm khuya khoắt không về nhà, đến nơi khác làm gì, ngủ sao?
Đêm khuya vắng người qua lại, bóng người thưa thớt, Mã Trường thong thả đi theo, nhìn thấy một người từ trong một ngôi nhà đi ra, dìu Tề Thế tử vào trong.
Mã Trường dừng xe ngựa: “Tiểu công tử, Tề Thế tử được người ta dìu vào trong ngôi nhà kia.”
Tần Tiểu Ngư vén rèm xe lên nhìn thấy tấm biển của ngôi nhà kia đề hai chữ “Thẩm phủ”, hắn âm thầm ghi nhớ, định ngày mai đến xem thử.
Hôm sau tan làm, Tần Tiểu Ngư vừa thay quan bào xong liền muốn chạy ra ngoài, Tần Thanh Chước tan làm cùng lúc với hắn, thấy con trai thay quần áo vội vàng ra ngoài liền lên tiếng hỏi: “Con đi đâu vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây