Hứa Thanh Dương lại chắp tay thi lễ: “Đa tạ Cao đại nhân. Những ngày tháng học tập ở Thứ Thường Quán khiến ta thu hoạch được rất nhiều điều hay, làm việc phải khiêm tốn, không được kiêu ngạo, gặp bất cứ chuyện gì cũng phải bình tĩnh suy xét. Trước kia, ta quá mức coi trọng danh lợi, cũng quá kiêu ngạo.”
“Tốt, tốt lắm!” Cao đại nhân hài lòng gật đầu, trong lòng càng thêm thưởng thức Hứa Thanh Dương.
Tần Thanh Chước cũng trịnh trọng hành lễ: “Cao đại nhân đối với ta cũng có ân tri ngộ, nếu không phải năm đó ngài tiến cử ta đi làm Khởi Cư Chú, con đường làm quan của ta cũng sẽ không thuận lợi như vậy.”
Cao đại nhân bất đắc dĩ nói: “Đó là ta bắt ngươi đi làm tráng đi, đâu có công lao gì, là do chính ngươi biết nắm bắt cơ hội. Hiện tại ta rất vui mừng vì quyết định năm đó, Tần Thanh Chước, ngươi làm được còn nhiều hơn so với ta tưởng tượng. Phu tử của ngươi, nhất định là rất tự hào về ngươi.”
“Được rồi, tâm ý của các ngươi ta đều hiểu.” Cao đại nhân cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây