Nghĩ đến chuyện này, Tôn Việt liền không ngủ được, phu lang của hắn đang nằm bên cạnh ngủ say sưa, hắn khoác áo ngoài đi đến thư phòng.
Còn có chuyện nông cụ và giếng nước, nông cụ trong huyện nha vẫn còn một lô do Công Bộ phát xuống, loại nông cụ này không nhiều, chỉ có thể dựa theo tỷ lệ dân số mà phân phát cho mỗi huyện phủ một ít.
Chuyện giếng nước là chuyện nhỏ, có lần Tôn Việt đến một thôn trang, thôn trang này không có một giếng nước nào, phải đi bộ mất một canh giờ, tức là hai tiếng đồng hồ mới đến được một con sông. Người trong thôn cũng muốn đào giếng, nhưng không khảo sát rõ ràng, đào mấy lần đều không có nước, bọn họ liền từ bỏ.
Nếu là người trẻ tuổi đi gánh nước thì còn tốt, nhưng con người không thể nào trẻ mãi, nếu cứ tiếp tục lao lực như vậy thì thật không ổn, hơn nữa ai mà chẳng muốn giếng nước ở gần một chút.
May mắn là trong phủ có quan lại quản lý sông ngòi cũng biết đào giếng, Tôn Việt bèn sai người đến đào giếng cho thôn trang đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây