“Tần huynh, ta ở Lại Bộ đều nghe tên của huynh, nghe nói huynh đã làm được rất nhiều việc cho Hộ Bộ, nếu lần này hải thuyền có thể thành công trở về, chiến tích của huynh sẽ rất nổi bật, thăng quan tiến chức là điều không cần lo lắng.”
“Văn huynh quá lời rồi, chuyện đóng thuyền ra khơi đâu phải một mình ta làm hết.” Tần Thanh Chước không phải khiêm tốn, hắn là thật sự nghĩ như vậy.
Văn Vô Trần thầm nghĩ, tính tình này của Tần Thanh Chước, ở chốn quan trường thật hiếm có.
Hai người không bàn chuyện triều chính nữa, mà chuyển sang bàn luận về học vấn. Văn Vô Trần đọc nhiều sách vở, Tần Thanh Chước cũng đọc không ít, hai người vừa hỏi vừa đáp, cũng là một phen lạc thú.
“Gần đây ta đang suy nghĩ về việc thuế má.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây