Phó Lan nói xong liền cho người đóng cửa sân, nhốt Kỷ Lăng bên ngoài.
“Cút!” Kỷ Lăng gầm lên.
Bọn hạ nhân như thủy triều rút đi.
Trong đầu Kỷ Lăng ong ong, xong rồi, tất cả đều xong rồi.
Tâm ý thầm kín nhất của hắn, tình cảm khó nói nhất của hắn, cứ như vậy bị phơi bày dưới ánh mặt trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây