“Vị phu nhân này thật biết nói đùa rồi, chúng ta là người được mua vào phủ, nào có tiền gì, bà xem nước nóng đã nóng chưa, nếu chưa nóng, ta sai người đi phòng bếp đun thêm một ấm nữa.”
“Được rồi, ngươi lui xuống đi.” Lý Kim Hoa thấy Đoạn Ngôn cung kính rời đi, bà ta lập tức cười toe toét.
“Ngươi xem, cả đời này ta chưa từng được ai gọi là phu nhân, còn được người ta hầu hạ nữa chứ. Ngày nào cũng được ăn sơn hào hải vị, lại còn có chăn nệm êm ái như vậy, ôi chao, không biết phải tốn bao nhiêu tiền nữa.”
Trong lòng Minh phụ vừa vui vừa sầu: “Bà đừng có mà đắc ý, ta thấy con rể có vẻ xa cách với chúng ta, Nam Tri cũng không thân thiết với chúng ta, ta ở đây trong lòng cứ nơm nớp lo sợ.”
“Con trai ngươi ở đây, ông sợ cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây